Từ khoá: "Làng hữu nghị"

  • Bài 3: “Gieo niềm tin, xoa nỗi đau” (tiếp theo và hết)
    Giữa những mảnh đời còn thiếu trọn vẹn, mỗi bài học, mỗi nụ cười là một viên gạch xây nên niềm tin. Ở Làng Hữu nghị Việt Nam, giáo dục không chỉ dạy chữ mà còn xoa dịu nỗi đau, chắp cánh tương lai cho các em nhiễm chất độc da cam.
  • Bài 2: Khi “vết thương” hóa “yêu thương” (Tiếp theo kỳ trước)
    Từ Khánh, cậu bé tự kỷ ngày đầu còn giật rèm cửa, giờ đã biết vẽ, biết đọc, biết viết; Nam, cậu thanh niên ham hóng chuyện, thích chạy nhảy, nhưng cũng học được phép cộng trừ và kỹ năng tự lập; Hoài An, chàng trai nhỏ tuổi nhất, từng chưa biết số, giờ đã nhận biết chữ cái và con số; Thương, cô gái mồ côi, ban đầu chưa biết cộng trừ, nay đã đọc được câu ngắn và say mê múa hát… Mỗi em là một câu chuyện riêng, dưới ánh mắt trìu mến và bàn tay dìu dắt của cô, từng bước tiến nhỏ của các em trở thành phép màu thầm lặng, minh chứng cho nghị lực và tình yêu thương vượt lên mọi khó khăn.
  • Cô khuyết tật dạy trò “khuyết tật”
    Khuyết tật nhưng không đầu hàng số phận, cô giáo Nguyễn Thị Thu Huyền ngày ngày dạy những học trò cũng “khuyết tật” - mang trong mình di chứng da cam. Giữa bao thiệt thòi, lớp học ở Làng Hữu nghị Việt Nam sáng lên bằng nghị lực, tình thương và khát vọng sống.