Mảnh xác máy bay B52 rơi xuống hồ Hữu Tiệp.
Nòng cốt của hệ thống này là các tên lửa SAM2 được triển khai tại 200 trận địa. Cơ động cao, các bệ phóng có thể di chuyển nửa giờ sau khi bắn và vào lại vị trí sau 1 giờ, sự linh hoạt làm cho rất khó bị phát hiện. Một biện pháp để bộ đội Việt Nam giành lợi thế là phóng một tên lửa không điều khiển và bật ra-đa điều khiển nó ở thời điểm cuối cùng (gọi là bật tắt ngắt quãng), cho phép đủ thời gian cho tên lửa hướng vào mục tiêu nhưng không đủ lâu để tên lửa chống SAM2 mà máy bay Mỹ mang theo có thể định vị và tiêu diệt nó. Một biện pháp nữa là phóng ít nhất 2 quả SAM2 tiếp nối nhau. Quả đầu tiên bắn cao, buộc máy bay Mỹ dùng thiết bị điện tử để lẩn tránh. Trong khi thiết bị phòng thủ bận làm việc, quả đạn bắn sau đi theo đường của quả thứ nhất cho đến khi khoá được mục tiêu và tiêu diệt nó.
Máy bay MiG được những người dẫn đường mặt đất dẫn dắt đến chỗ máy bay Mỹ. Bằng việc nghiên cứu màn hình ra-đa và theo dõi quá trình những máy bay này tập hợp trên bầu trời, bộ đội Việt Nam có thể nhanh chóng có được dấu hiệu tốt về đường bay, mục tiêu và thời điểm bắt đầu ném bom, giúp họ có hành động ngăn chặn. Ra-đa của họ cảnh báo trước khoảng 40 phút, đủ thời gian để máy bay MiG bay lên bầu trời và vào trận ở cách xa mục tiêu bảo vệ, trong khi máy bay Mỹ còn bận xoay xở với những quả bom cùng thùng nhiên liệu.
Những viên đạn cỡ nhỏ bắn vào máy bay bay thấp có hiệu quả đáng ngạc nhiên trong việc bắn rơi máy bay phản lực bay nhanh. Vết thủng nhẹ nhất ở vỏ kim loại của máy bay đang bay với tốc độ cận âm thanh cũng đủ để nó toạc ra. Lực lượng dân quân Việt Nam, với “tay cày tay súng”, già trẻ, gái trai ở mọi nơi, đã tích cực tham gia bắn máy bay Mỹ. Họ phối hợp chặt chẽ với lực lượng phòng không và không quân để hình thành một mạng lưới nhiều tầm nhiều hướng, có thể di chuyển và chiến đấu trong mọi điều kiện, bao phủ một vùng rộng lớn nhưng tập trung bảo vệ một số mục tiêu quan trọng. Sử dụng vũ khí bộ binh, dân quân đã bắn rơi nhiều máy bay phản lực hiện đại Mỹ, bắt sống nhiều giặc lái. Bắn máy bay địch ở tầm thấp rõ ràng là hình thức nghệ thuật chiến tranh mới trong cuộc chiến tranh nhân dân đất đối không. Trong khi đó, không quân Mỹ có quá nhiều mục tiêu, và vì thế mà họ phải phân tán lực lượng. Họ sử dụng các máy bay trị giá hàng triệu USD để tấn công một cầu phao bằng tre!
Kết thúc Linebacker II, phía Mỹ mất 81 máy bay, trong đó có 34 máy bay B.52. “Thế nhưng, cái mà Mỹ thu được chỉ là sự chứng minh rằng nước Mỹ không thể bị coi thường” - ông Mác-đô-nan kết luận.
Đăng Song