Một chiều tối ngày thứ bảy, mấy nhân viên cùng cơ quan của con trai ông đến quán bia thị trấn, chúc mừng một anh mới sinh con đầu lòng. Họ mời cả ông đi cùng cho vui. Vừa đến nơi, bất ngờ gặp cựu Trưởng phòng của con ông và ba vị cùng trạc tuổi nhau đang ăn uống. Đón nhận cử chỉ cung kính mà các nhân viên dành cho, cựu Trưởng phòng giang tay ưu ái: “Chào các tiểu đệ” và tự xưng mình là “sư phụ”. Nhóm nhân viên xin phép, chọn một bàn ở góc quán, xa chỗ ầm ào, ngụ ý để tâm sự với nhau được tiện hơn...
Độ mươi phút sau, một nhân viên mang cốc bia sang xin chạm, chúc sức khỏe cựu Trưởng phòng và các bác, liền bị “sư phụ” phạt vì tội "mang tài liệu (cốc có bia) vào phòng thi". Anh này cung kính uống cạn rồi rót cốc mới...
Lúc thấy bàn của cựu Trưởng phòng sắp kết thúc, một nhân viên sang xin được trả tiền thay. Ai ngờ liền bị phạt hai tội mới: “Một là, chưa cho anh em sang chào các bạn của “sư phụ”? Hai là, dám coi thường “sư phụ” về hưu ít tiền!”... Thế là, lại chịu phạt bằng việc đổ hết cốc bia vào miệng!
Mấy ông ra khỏi quán. “Sư phụ” lưu lại, sang chỗ các nhân viên: “Các chú trả tiền, làm mất sĩ diện của anh trước các bạn anh!”. Mấy nhân viên lại phải giải hòa: “Sư phụ giúp chúng em nhiều, chứ chúng em có vài cốc bia, đáng kể gì!”. “Sư phụ” vẫn chưa nghe, cứ đối đáp mãi...
Khoảng 10 phút sau, “sư phụ” chuyển sang ôn lại những ngày ngài còn công tác ở phòng với những điều nhân văn thuộc về ngài. Kể lể một lúc, “sư phụ” rút ra những “bài học bổ ích” để truyền lại cho các nhân viên...
Tàn cuộc mà "sư phụ" vẫn... xanh tươi. Mấy anh em nhân viên muốn về lắm rồi nhưng “sư phụ” vẫn say sưa kể “Ngày xưa...”, lại còn thăng hoa, gọi chủ hàng lấy cho mỗi người "một thằng 333” nữa, uống hết rồi về! Cánh nhân viên ngán ngẩm, lắc đầu, kiên quyết không lấy bia nữa. Nhưng không ai dám đứng lên vì “sư phụ” vẫn ngồi vô tư, không ngừng góp ý về cách sống của từng "tiểu đệ" . Mãi tới lúc “sư phụ” thấy chẳng còn gì quan trọng, ngài đứng tại bàn, phán một chặp nữa. Vừa phán, ngài vừa bắt tay từng người kèm theo dặn dò đủ kiểu...
Nghe chuyện ông Mẻn kể, cộng tác viên của Báo lắc đầu: "Thật khổ vì “sư phụ” !...
Dã Tật