Đó là những năm chồng chất khó khăn, anh chỉ có hai bàn tay trắng, chị Nguyễn Thị Tuyết (vợ anh) công nhân nhà nước nghỉ việc theo Quyết định 176, hai đứa con thơ dại. Ban đầu anh học nghề sửa chữa ắc-quy, vợ anh nấu rượu, chăn nuôi lợn, chở hàng giải khát cho các quán nước, lao động cật lực nhưng cuộc sống gia đình chẳng khá lên được. Anh bàn với vợ con, mạnh dạn vay tiền mua ô tô tải để chở hàng thuê. Được chi bộ Đảng, bà con lối phố giúp đỡ số tiền 50 triệu đồng, rồi bán ngôi nhà được 28 triệu đồng, anh Mùi thuê nhà lấy chỗ ở tạm cho vợ con chăn nuôi, mở dịch vụ. Số tiền còn lại anh sắm một chiếc ô tô tải đi chở vật liệu cho các công trình thủy lợi, đường giao thông. Cứ “cò cưa” như vậy, đến năm 2000, anh chị trả hết nợ, còn mua đất, xây được ngôi nhà hai tầng…
Từ chạy xe một mình, anh Trần Văn Mùi lại vận động, tập hợp được 4 anh em ở địa phương có ô tô, thành lập “Tổ dịch vụ kinh doanh vận tải tư nhân”. Tháng 12-2005, chính quyền địa phương tạo điều kiện cho phép nâng cấp từ “Tổ dịch vụ…” lên “HTX vận tải Phúc Sơn”, do anh làm Chủ nhiệm, với 6 đầu xe, vốn tài sản do anh em tự đóng góp khoảng 1,5 tỷ đồng. Đến cuối năm 2010, HTX phát triển lên 21 xe, doanh thu khoảng hơn 5 tỷ đồng. Ngoài 30 xã viên, HTX còn thu hút hàng chục lao động, mức lương bình quân từ 3 đến 4 triệu đồng/người/tháng. HTX vận tải Phúc Sơn là một trong những mũi nhọn kinh tế của địa phương. Hai con anh, cháu Trần Phương Nhung, tốt nghiệp đại học Kế toán, cháu thứ hai Trần Thị Mai Hương, tốt nghiệp đại học Sư phạm, đều có việc làm ổn định và thu nhập khá.
Bằng nghị lực của một CCB, anh Mùi vươn lên làm giàu chính đáng, được bầu là đại biểu HĐND, được bà con thị trấn Sóc Sơn tin yêu, mến phục.
ĐÀM VINH