-Tráng ơi. Tao nghe nói mấy đứa con nhà mày nghỉ hè. Mày sai chúng đi bán hàng khu du lịch à?

  • Đúng rồi. Nghỉ hè cũng phải tranh thủ phụ giúp gia đình chứ.
  • Nhưng tao nghe nói chúng đeo bám khách du lịch để gạ gẫm, chèo kéo bán hàng. Khách du lịch phản ánh chính quyền việc này. Mày có biết không?
  • Nếu không thế làm sao bán được hàng?
  • Bán hàng như thế là làm mất trật tự trị an khu du lịch. Đeo bám, gạ gẫm, chèo kéo, ép buộc du khách mua hàng là vi phạm vào pháp luật Tráng à.
  • Nếu vậy tao nói mấy đứa không làm như thế là được chứ gì?
  • Tao cũng nghe nói, mấy đứa đi bán hàng, khách du lịch muốn chụp ảnh với nó. Chúng nó bắt du khách trả tiền nữa.
  • Muốn có ảnh đẹp thì phải trả tiền thôi.
  • Dạo này cái miệng mày giảo hoạt lắm Tráng à. Nhưng mày có biết, du khách muốn chụp ảnh với mấy đứa đó là họ muốn ghi lại hình ảnh về khu du lịch, về nét đẹp trang phục, về sự thân thiện của đồng bảo ta không?
  • Muốn có thế thì phải trả tiền thôi.
  • Mày nói không biết ngượng mồm. Đó là hình ảnh thu hút du khách đến đây thăm thú, du lịch đấy. Mấy đứa con mày làm thế là làm xấu hình ảnh khu du lịch, mất vẻ đẹp thân thiện của người đồng bào ta đấy.
  • Ờ, thì...
  • Đồng bào ta có câu: Mang niềm vui đến cho người khác là mình đang mang niềm vui cho mình. Còn mày, cái gì cũng tiền. Đồng tiền không đùm bọc mày vui buồn với dân bản được đâu Tráng à.
    Lù Pò Khương