Những bức thư tình của Anh hùng Lê Mã Lương (08/08/2013)
"Em thương nhớ!
Những lúc ngồi bên em, anh đã có lần tự hỏi: "Cô gái ấy có thể nào lại là một người bạn lớn của mình?". Anh đã nghiệm thấy rằng: Đối với anh, em thân quý hơn anh tưởng, em đem đến cho anh một tình thương sâu đậm, khởi động trong anh một tình yêu nồng cháy, thiết tha. Anh có cảm giác hình như em đã có một phần nào hi sinh vì anh, vì một lẽ sống thiêng liêng, cao thượng...”
Những ngày cuối khóa học, chàng lính trẻ Lê Mã Lương vẫn tranh thủ thời gian học tập bận rộn để viết thư cho người yêu. Trong lá thư viết ngày 17-6-1972, anh tâm sự: "Em yêu ơi, chúng ta sắp xa nhau rồi. Với một tư thế sẵn sàng, anh đã chuẩn bị để đi vào cuộc chiến mà cả vạn, cả triệu con người đang ngày đêm giáp mặt kẻ thù". Trong cuộc tranh đấu vệ quốc vĩ đại ấy, anh sẽ ngã xuống, có thể như vậy lắm, điều đó cũng chẳng có gì ngạc nhiên cả, bởi đó là quy luật chiến tranh. Nói như vậy không có nghĩa là "tiêu cực", người cách mạng phải luôn luôn đi trước như vậy để chủ động".
Do yêu cầu nhiệm vụ, tháng 7-1972, Lê Mã Lương trở lại chiến trường Trị Thiên-Huế. Trong những ngày xa nhau, một người bạn của Lê Mã Lương từ mặt trận trở về có ghé qua trường chuyển cho chị Đào lá thư báo tin là anh vẫn khỏe mạnh và đang cùng anh em đơn vị chốt giữ cảng Cửa Việt.
"Quảng Trị 23-9-1972
Em thương yêu! Tại một vị trí tạm dừng bên đường truy sâu, anh tranh thủ biên thư gửi em. Khi em nhận được lá thư này thì anh đã đi vào những trận giao tranh ác liệt cùng đồng đội... Mỗi lần nghĩ đến em là bao kỷ niệm lại hiện về đậm nét, anh thấy thương em hơn vì đã nhiều lần làm em buồn, em giận…".
Nhận được thư của Lê Mã Lương từ chiến trường, chị Đào rất vui khi biết người yêu mình đang góp công vào chiến thắng chung của dân tộc. Trong lá thư ngày 2-3-1973, chị viết:
"Nghe tin chiến thắng của quân ta ở Cửa Việt, em vui sướng vô hạn. Em không ngờ là có anh trong trận đánh ấy. Em gửi lời chúc mừng đến anh và toàn đơn vị. Anh ạ, quân thù còn ngoan cố và có nhiều thủ đoạn, nhưng ta sẽ nhất định giành được thắng lợi, còn kẻ gieo gió ắt sẽ gặt bão phải không anh?".
Anh hùng Lê Mã Lương tâm sự: Hình ảnh thân quen của người yêu trong ngày chia tay đã theo anh dọc dài khắp các chiến trường, để rồi sau này trong những lá thư gửi người yêu, anh vẫn thường hay nhắc đến:
"Thấm thoắt đã gần 1 năm kể từ khi chúng ta xa nhau, anh lên đường ra trận. Quãng thời gian đó là một cái mốc đánh dấu sự thử thách bước đầu trong tình yêu giữa hai chúng ta…”.
Đầu tháng 4-1973, cô giáo trẻ Lê Thị Bích Đào được cử đi bồi dưỡng chính trị để chuẩn bị vào Nam công tác. Trong lá thư viết vội trước ngày đi học, chị vui mừng báo tin cho người yêu: "Anh thương yêu ơi! Thế là chúng ta sắp gặp nhau ở trong chiến trường đấy. Em xung phong đi B đợt này vì muốn đây là dịp tốt để mình rèn luyện, muốn được đóng góp vào sự nghiệp chung...”.
Tháng 8-1973, chị Đào lên đường vào công tác ở vùng giải phóng Quảng Trị. Sau 11 ngày vất vả đi theo tuyến đường binh trạm, vào đến Quảng Trị, chị đã cùng một người bạn gái xin phép đoàn trưởng tìm đến đơn vị của Lê Mã Lương. Trên đường đi, hai cô giáo trẻ đã gặp xe bộ đội và liên tiếp vẫy xe đi nhờ. Hỏi mãi rồi cũng tìm ra được Sư đoàn 304 của anh. “Hai chúng tôi đã lội qua mấy con suối, vượt qua hai quả đồi để đến được doanh trại tiểu đoàn 5 khi anh đang là chính trị viên". Chị Đào nhớ lại. Một thời gian ngắn sau đó, hay tin người yêu đã cùng đơn vị được lệnh hành quân vào chiến trường Quảng Nam, chị viết: "Em đã nhận được lá thư anh viết cho em trước lúc anh rời xa mảnh đất này, mảnh đất nơi anh đã sống và góp phần lập nên những chiến công hiển hách trong lịch sử dân tộc. Bây giờ em sẽ lại thay anh làm nhiệm vụ "trồng người", gieo lên đây những mầm xanh của đất nước... Anh không phải lo nhiều về em đâu, mình cần đặt sự nghiệp lên trên tình riêng. Đã yêu nhau, mình sẽ sống bên nhau, anh yên tâm nhé, em sẽ chờ và chắc chắn là không bao giờ bội bạc…" (Thư ngày 25-11-1974).
Cuối năm ấy, Anh hùng Lê Mã Lương và người yêu đã trở ra Hà Nội tổ chức lễ cưới, rồi sau đó chị lại vào Quảng Trị công tác, anh tiếp tục vào Nam chiến đấu…
Minh Tuệ