Nhà nghèo, Dương Văn Hiếu, sinh năm 1993, quê ở huyện Hương Khê, tỉnh Hà Tĩnh, vào tỉnh Bình Dương vừa đi làm, vừa đi học, với hy vọng, sau khi tốt nghiệp cao đẳng cuộc sống sẽ tìm được một việc làm ổn định hơn. Thế nhưng, những ước muốn của Hiếu đã tan thành mây khói vì anh đang phải đối mặt với pháp luật.
Theo Kết luận điều tra của công an Thị xã Dĩ An, thì, khoảng 8giờ ngày 30/10/2013, Hiếu đi ăn sáng gần phòng trọ tại phường An Bình, Thị xã Dĩ An, thì gặp Thắng (chưa rõ lai lịch). Ăn xong, Hiếu cùng Thắng đi uống cà phê rồi Hiếu điện thoại rủ Hán Thị T, sinh năm 1993 cùng huyện Hương Khê và là bạn học cấp 3 ở quê với Hiếu (T.đang là sinh viên tại Thị xã Dĩ An) đến phòng trọ của Hiếu chơi rồi cùng ăn trưa. Ăn xong, Hiếu rủ Thắng “làm bậy” với T. Sau đó, Hiếu ra ngoài mua nước, Thắng ở lại dùng dao Thái Lan khống chế T. lên gác để “hiếp dâm”. Lúc sau, Hiếu về phòng cũng đòi T. cho “quan hệ”?!
Tuy nhiên, những tình tiết kết tội nói trên của cơ quan điều tra đã bị Dương Văn Hiếu phản bác, bởi Hiếu cho rằng: Hiếu không Hiếp dâm T. mà do bị ép cung tại CQĐT Thị xã Dĩ An.
…Đến chứng cứ…mâu thuẫn
Ngày 10/6 vừa qua, Hội đồng xét xử (HĐXX) - TAND Thị xã Dĩ An do thẩm phán Đặng Ngọc Quân làm chủ tọa đã tuyên phạt: Dương Văn Hiếu 8 năm 6 tháng tù về tội “Hiếp dâm” theo điểm c, khoản 2 điều 111 Bộ luật hình sự (BLHS), mặc cho bị cáo kêu oan.
Trước đó, tại phiên tòa, Hiếu một mực kêu oan, cho rằng mình bị bức cung, ép phải nhận tội và không được giải thích có quyền mời luật sư bào chữa?! Cho rằng, Hiếu kêu oan là có cơ sở, Luật sư Nguyễn Hồng Cơ – Đoàn luật sư TP.Hồ Chí Minh bào chữa cho Hiếu đã phân tích một loạt mâu thuẫn, sai sót trong quá trình điều tra. Cụ thể: Bản cáo trạng cho rằng: Khoảng 12h ngày 30/10/2013 Hiếu nảy sinh ý định muốn “quan hệ’ với T. nên rủ Thắng khống chế T. để “làm”; Về tình tiết này, Luật sư cho rằng: Chỉ căn cứ vào lời khai của bị cáo thì chưa đủ buộc tội, bởi theo Điều 72 Bộ luật tố tụng hình sự (BLTTHS): Không được dùng lời nhận tội của bị cáo làm chứng cứ duy nhất để kết tội. Hiện Thắng đi đâu không rõ, nên không thể đối chất với lời khai của Hiếu.
Bản cáo trạng cũng cho rằng: Sau khi Hiếu ra ngoài mua nước, Thắng kề dao vào cổ T. ép “quan hệ”? Theo Luật sư: Đây là tình tiết không có căn cứ. Bởi khi Hiếu ra ngoài, chỉ còn Thắng và T. ở trong phòng, chỉ dựa vào lời khai của T. mà khẳng định Thắng kề dao vào cổ, ép “quan hệ” là…mơ hồ.
Cáo trạng còn nêu: Sau khi kề dao vào cổ T. Thắng dùng tay cởi quần T. đang mặc bị T. dùng 2 chân đạp, và đứng dậy nên Thắng dùng tay tát vào mặt T? Về tình tiết này, Luật sư đặt câu hỏi: Thắng tát T. có để lại dấu vết không? Lấy gì khẳng định lời khai của T. là thật? Hơn nữa, tình tiết Thắng kề dao vào cổ T. mâu thuẫn với bản trình báo của T. tại bút lục (BL) số 36 là: “Thắng lấy dao dí vào lưng ép tôi lên gác “quan hệ”. Lời khai này không có tình tiết: “T. dùng 2 chân đạp Thắng và đứng dậy” như buộc tội của cáo trạng. Hơn nữa, lúc này T. còn thể hiện sự tỉnh táo là “Bị ép lên gác để quan hệ, tôi (T.) có mang theo túi xách của mình”. T còn khai: Thắng đè tôi xuống nền nhà, tay vẫn cầm dao (tay trái) dí vào lưng phải; và trong khi cho rằng bị Hiếu – Thắng “hiếp”, bị hại còn tỉnh táo: Nghe thấy tiếng động ngoài cửa và nói: “Có người”, sau đó nghe Hiếu bảo: “Không có ai”?! Như vậy, bị hại không hoảng sợ do bị cưỡng ép, vậy là thiếu lô gích. Và tại bút lục số 42 T. khai rằng: “Thắng dùng tay phải lấy dao khống chế tôi”, mâu thuẫn với lời khai “Thắng dùng tay trái” cầm dao khống chế tôi.
Tại bút lục số 43, bị hại khai: “Thắng dùng tay phải đấm vào mắt phải, tát 2 bên gò má tôi”. Nhưng tại BL số 45 T. khai: “Thắng đấm vào mắt trái, tát 02 bên gò má, dùng cán dao đánh vào đầu, tay tôi”. Như vậy là rất mâu thuẫn. Theo Luật sư, với sức của một thanh niên to khỏe, cú đấm của Thắng vào mắt T. chắc chắn sẽ để lại vết bầm, sưng to; Tại BL số 44 T. khai “Khi lên, Thắng ngồi cạnh tôi, dùng tay nhắc đầu tôi để lên đùi Thắng, 2 tay của Thắng nắm giữ 2 tay tôi”. Mâu thuẫn với BL số 40, cũng T. khai: “Hiếu gọi Thắng lên gác, Thắng dùng tay đè tay và cổ tôi để Hiếu “làm”.
Về lời của bị cáo tại Bản tự khai, Luật sư đề nghị làm rõ Hiếu khai lúc mấy giờ? Đồng thời Hiếu không nhận hiếp T. bị cáo cho rằng: Sau này bị ép cung phải nhận. Mâu thuẫn tiếp theo thể hiện tại BL số 56 Hiếu khai: Đi mua nước về gõ cửa thì Thắng bảo: “Đang bận, chờ chút”. Điều này khớp với BL số 36, T. khai: Hiếu gõ cửa, Thắng bảo: “Đang bận chờ chút”. Nhưng tại tòa, Luật sư hỏi T: Hiếu về có gõ cửa không? ai trả lời? Thì T. bảo “không gõ cửa, không ai trả lời?”. Như vậy, lời khai của T. quá mâu thuẫn.
Tại BL số 57 Hiếu khai: “Sau khi Hiếu quan hệ, Thắng quan hệ tiếp khoảng 20 phút, đến khoảng 14h30 phút cho T. về”; Như vậy là mâu thuẫn với BL số 40 T. khai: “Hiếu, Thắng giằng co tôi đến khoảng 15h30 thì thôi, sau đó T. đi rửa mặt rồi về”. Sự chênh lệch thời gian hơn 60 phút cần phải làm rõ!
Vi phạm thủ tục tố tụng?
Tại bút lục số 7: “Biên bản bắt người” không thực hiện theo BLTTHS, vì không xác định bắt lúc mấy giờ, kết thúc khi nào? Trong khi khoản 1, Điều 95 BLTTHS qui định: Trong biên bản ghi rõ địa điểm, ngày, giờ, thời gian bắt đầu, thời gian kết thúc…
Hơn nữa, Luật sư nhận thấy: Từ khi khởi tố vụ án đến tạm giam bị cáo, không biên bản nào ghi rõ bị can có yêu cầu hay từ chối người bào chữa? Là trái với thông tư số 70/2011, của Bộ công an qui định: Khi giao Quyết định tạm giữ, trong biên bản phải ghi rõ ý kiến của người bị tạm giữ về việc có nhờ người bào chữa hay không?
Về biên bản xem xét dấu vết trên thân thể: Luật sư cho rằng: Tại BL số 55 tại CQĐT Tx Dĩ an chưa khách quan, bởi chỉ có Điều tra viên Phan văn Hùng và bị can Hiếu thực hiện là trái với Điều 152 BLTTHS: Việc xem xét thân thể phải có người cùng giới chứng kiến; Ngay cả thông báo về việc bắt người cũng không tuân theo Điều 85 BLTTHS.
Với những mâu thuẫn, vi phạm nêu trên, Luật sư Cơ cho rằng: Tòa áp dụng điểm c, khoản 2 điều 111 BLHS qui định: “Nhiều người hiếp dâm một người” là chưa chính xác, bởi Thắng hiện chưa rõ lai lịch, chưa bị khởi tố thì làm gì có căn cứ buộc tội “nhiều người”?!
Dư luận cho rằng Hán Thị T. bằng nhiều thủ đoạn tống tiền Hiếu và khi chưa đạt được số tiền T đặt ra thì T kiện Hiếu ra tòa… Điều băn khoăn là các cơ quan tố tụng thụ lý vụ án chưa chặt chẽ nếu như không muốn nói là trái luật.

Vũ An